Thứ Sáu, 26 tháng 11, 2010

'Khói trời lộng lẫy' của Nguyễn Ngọc Tư

TP - Chiều 12-11, chưa tới giờ khai mạc buổi ra mắt cuốn sách mới 'Khói trời lộng lẫy' của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư, đã có hàng trăm độc giả kéo đến, ngồi chật cứng căn phòng khá lớn của quán cà phê Thứ 7 - (37 đường Nguyễn Đình Chiểu, quận I, TPHCM).

Bà Nguyễn Thế Thanh - Tổng giám đốc Công ty Sài Gòn truyền thông - đơn vị phát hành cuốn sách phân bua với các nhà báo: “Chúng tôi không ngờ lại đông độc giả đến như thế nên không chuẩn bị kịp”. Nhiều nhà văn, nhà nghiên cứu như Cao Tự Thanh, Nguyễn Tiến Văn, Chinh Văn, Vũ Trọng Quang… cũng đành phải ngồi ngoài. 100 cuốn Khói trời lộng lẫy được BTC dự tính sẽ cho tác giả ký để bán cho những bạn đọc đầu tiên đã bán hết veo dù tác giả chưa kịp ký. 200 cuốn sách được bổ sung gấp cũng hết sạch.

Khói trời lộng lẫy - tác giả Nguyễn Ngọc Tư - do Sài Gòn truyền thông và NXB Thời Đại xuất bản. Sách gồm 11 truyện ngắn và truyện vừa Khói trời lộng lẫyđang được bán với giá 36.000 đồng tại các nhà sách trong cả nước.

Nhiều ý kiến cho rằng đây chỉ là những truyện Nguyễn Ngọc Tư đã đăng rải rác trên các báo trong cả nước được tập hợp lại, sức hút của nó với bạn đọc xuất phát từ bộ phim Cánh đồng bất tận đang xôn xao ở các rạp. Nguyễn Ngọc Tư cho rằng mỗi truyện có một nét rất riêng, khi đứng chung trong một tập sẽ tạo một điều thú vị hơn là đứng một mình. Chị cũng không nghĩ Khói trời lộng lẫy sẽ tiếp tục là Cánh đồng bất tận thứ hai vì mỗi tác phẩm có thời điểm sáng tác riêng, có không gian riêng nên khó có thể nói giống nhau được…

Tư tâm sự, cô viết tập sách này là để kết thúc chuỗi câu chuyện với chủ đề trả thù. “Bắt đầu từ Cánh đồng bất tận và kết thúc bằng Khói trời lộng lẫy. Nhưng nếu có vụ trả thù nào hay thì chắc cũng sẽ viết tiếp”, Tư vừa cười vừa nói. Cô nhắc lại cách đây vài năm, có lần chụp ảnh cho một tờ báo, người nhiếp ảnh nói cô đứng trước một cánh đồng cỏ đang rạp xuống vì gió… Bức ảnh đó nhiều người khen, nhưng với cô, giờ nhìn lại, như một vẻ đẹp đã chết, vì mọi thứ đều luôn biến hóa, thay đổi và cô cũng phải vậy thôi.

Một độc giả hâm mô Tư, ở độ tuổi ngũ tuần, đã hỏi cô về nỗi sợ: “Tại sao cô Tư vượt qua được nỗi sợ để viết những thứ mà hiện nay nhiều nhà văn lớn tuổi đều câm lặng?”. Tư trả lời: “Thật ra khi viết mình có cảm giác sợ chứ. Khi viết xong Cánh đồng bất tận, tâm trạng thật khủng khiếp. Nhưng bắt đầu đã quên thì mọi người lại… sợ. Họ tìm tì vết gì đó… Rồi mình nghĩ nếu viết mà năm nào cũng như Cánh đồng bất tận thì chỉ cần vài năm nữa là hoặc bỏ nghề hoặc có cái chết nhẹ nhàng. Nhưng có lẽ giờ thì mình đã quên rồi, nếu anh vẫn còn sợ thì đó là nỗi sợ của anh, không phải của em”.

Trả lời câu hỏi: “Chị nghĩ gì khi có người nói chỉ cần đọc ba câu là biết văn của Nguyễn Ngọc Tư?” của một bạn gái tuổi hai mươi, Tư cho rằng cô cũng như tất cả những người viết khác đều có khao khát định hình phong cách ngay từ đầu. Và cô may mắn có được và đến giờ vẫn làm cô hài lòng. Tuy vậy nếu như bước tiếp theo, cô có thêm tài biến hóa nữa thì đó là điều cô tiếp tục mong muốn mình có may mắn… thêm.

________________________________________

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét